Bố Vợ Tinh Quái – Seri Truyện Dài ( 72 Phần )

Phần 7

-Vâng! Bác cứ câu được con cá to hơn là em nhậu với bác liền. Giờ em xin phép, hai bố con cứ nhậu tự nhiên nhé.

Nói xong cái chủ đầm đội cái mũ cối bạc màu rồi xỏ đôi tông lào vòng qua cái cửa lách mà đi chọc theo cái bờ đầm, tôi đoán chắc có việc gì đó mới từ chối lời mời với bố tôi như vậy. Thôi thì kệ họ. Tôi hỏi ông bố vợ:
-Bố giờ ra chỗ cái chòi lúc nãy đánh chén hả?
-Ừ! Trên đó có hai ba cái chiếu trên lóc chòi đó, con ra lấy trải xuống sàn, bố mang cái niêu cá hấp với cái bếp than củi này ra, rồi nhâm nhi.

Vâng dạ rồi tôi ra cái chòi trước, lấy hai cái chiếu trên cái lóc chòi rồi trải ra cái sàn ghép bằng những thanh tre được vót thẳng vàng óng. Trải xong thì tôi quay lại đỡ cái bếp và cái niêu đất khá to rồi khệ nệ mang đó đặt xuống dưới chiếu.

Bố tôi đã mang vài cái đĩa, ít bánh tráng cùng ít rau sống ra mà đặt bên cạnh. Gió từ đầm hiu hiu thổi vào mát lạnh. Những làn gió đó càng làm cho mấy cục than gỗ trong cái bếp bằng đất hồng rực lên.

Mùi thơm nức mũi từ niêu cá hấp tỏa ra khiến bụng tôi reo lên vì đói. Không ngờ bố vợ tôi lại nấu ăn non thế này. Tôi ngẩng lên nói:
-Bố nấu ăn ngon thật đấy! Con không ngờ đấy!
-Đã ăn được là phải nấu được chứ. Nào nhậu nào.
Bố tôi lấy chai rượu táo mèo rót ra hai chén rồi nói.
-Nâng cốc chúc sức khỏe!
-Vâng, con chúc bố dồi dào sức khỏe ạ.

Hai bố con cùng cười mà cạn chén. Hiếm khi hai bố con mà gần gũi với nhau thế này. Mở niêu cá hấp ra mùi riềng, mùi sả ập vào mũi thơm nồng. Nước miếng từ đâu ứa ra đầy miệng. Thịt con cá trắm đen trắng phau mềm mại.

Tôi gắp một miếng vào bát bố rồi nói:
-Con mời bố!
-Cá hấp là phải ăn thế này!
Nói xong bố cắp miếng cá, cuộn vào cái bánh tráng, ít rau thơm và một lát chuối xanh xắt mỏng cuốn lại. Chấm với một chút tương rồi đưa lên miệng ăn ngon lành. Nhấm nháp xong thì ông uống thêm một ngụm rượu rồi nói:
-Ăn thế này nó mới có cái thú vị của ăn nhé!

Tôi làm theo và cũng tấm tắc khen ngon. Vừa ăn vừa cà kê nói chuyện, tôi lại chủ động mà hỏi bố:
-Bố bố! Mấy em hôm bố đi là hàng nào đấy? U chín mấy hả bố?
-Hàng là hàng chứ là hàng nào nữa, bây giờ có tiền là có tất, từ sinh viên, học sinh cấp ba đến cả mấy mụ sồn sồn, thích là được thôi!
-Con làm gì có điều kiện như bố, ăn sái thì còn may ra!
-Được thế hôm nay thích thì cho đi ăn sái được chưa. Nhưng mà ăn sái sông không được bê trễ chuyện gia đình đâu nghe chưa!
-Vâng! Con biết rồi mà.
Hai bố con lại nhâm nhi tiếp tôi hỏi:
-Ủa mà bố có số mấy em hàng đấy à? Thích điều lúc nào cũng được hả bố?
-Số thì xin đâu mà chẳng được. Hơn nữa bố cũng phải có ngoại giao tiếp khách chứ. Nhiều lúc đi kí kết hợp đồng này nọ, hoặc du lịch cũng phải có chân dài đi theo chứ, chẳng lẽ mấy ông lão đực rựa đi với nhau.
Tôi nhâm nhi miếng cá cuốn trong miếng bánh tráng rồi gật gù. Chẳng mấy chốc mà hai bố con hết chai nửa lít rượu và cả niêu cá hấp. Hơi men khiến hai bố con chuếnh choáng rồi. Bây giờ da dẻ ông bố vợ hồng hào trông càng phong độ.

Ngật ngưỡng ngả người ra cái chiếu bố tôi nói:
-Nằm đây nghỉ tí, cho bay hơi rượu ba bốn giờ chúng ta lên đường, lúc đó rượu này nó ngấm hẳn, quất mới đã đời.

Quả thật là rượu ngấm vô cùng, cơn buồn ngủ kéo đến. Cởi cái áo vắt lên cái móc bằng tre rồi tôi nằm xuống gối đầu lên cái thanh tre cật to bằng bắp chân rồi ngủ.

Mùi nước hồ nồng nồng được cơn gió nhẹ khiến tôi ngủ lúc nào không biết. Mới nhắm mắt được một lúc thì đã bị bố tôi đánh thức, mở mắt ra thì đến ba giờ chiều rồi.

Bố tôi vươn vai cái rồi nói:
-Nào chuẩn bị đi nhé, à mà tạt qua nhà vứt đồ đã con nhé!
-Vâng! Mà có mỗi cái đồ câu thôi thì để đây hôm nào đến lấy rồi câu tiếp cũng được mà bố!
-Còn hơn nửa con cá trong thùng đá kia kìa, mang về cho mẹ muốn nấu gì thì nấu.

Tôi vội thu dọn đồ rồi mang vào cía khu bếp của chủ đầm để đấy rồi ra thì bố tôi đã thu dọn xong đồ rồi. Hai bố con phóng về nhà, đưa cho cái Chi cầm đồ vào để trong bếp đợi mẹ tôi đi chợ về thì nấu. Xong đâu đó thì tôi với bố tôi phóng xe đi.

Đến một cái khách sạn khá to rồi hai bố con tôi vào. Vào đến nơi thì có vẻ bố vợ tôi đã quen nơi này lắm rồi nên checkin khá là nhanh. Đưa cho tôi chìa khóa phòng cho tôi rồi bố tôi hí hửng nói:
-Thế hôm nay muốn mấy em xinh tươi như hôm gì hay muốn mấy em trẻ đẹp khác?
-Con nào có biết mấy em trẻ đẹp nào khác đâu!
-Được rồi! Cứ để đấy tao sắp xếp.
Nói xong thì tôi cười rồi hai bố con chia hai phòng ra. Vừa vào thang máy bố tôi đã bảo :
-Tí nữa vẫn bố con nhưng bảo là sếp đấy nhé, lộ ra thân phận là hỏng đấy biết chửa!
-Vâng cái đó bố yên tâm.

Nói xong thì cả hai cúng tôi đã đến tầng năm, dọc cái hành lang thì cũng thấy hai cái phòng đối diện nhau. Tôi vào rồi tắm luôn hí hửng xem hôm nay đi check hàng với bố vợ thế nào. Căn phòng này được bài trí khá đẹp.
Đặc biệt là cái trần thạch cao được thiết kế khá là mãn nhãn, thêm vào đó là tấm hương và bức tranh tường hiện đại nhưng không rườm rà.

Do vừa uống rượu, đi đường dài nữa nên người tôi dính nham nháp, phi vội vào trong phòng tắm tắm qua một cái rồi quấn cái khăn ra, bật cái ti vi rồi nằm xem ti vi mà chờ đợi.
Hai mươi phut sau thì tiếng chuông phòng reng reng vang lên. Tôi ra mở cửa thì một em gái xinh xắn bước vào.
Tôi không nghĩ lại có một em trẻ măng đến vậy đi làm cái nghề này. Khép cái cửa rồi tôi đi đằng sau hí hửng hỏi:
-Em có vào nhầm phòng không đấy?
-Nhầm thế nào mà nhầm được anh, có mà anh nhầm đấy.
Tôi hơi ngỡ ngàng, nhìn cái khuôn mặt xinh xắn dáng yêu chỉ độ mười bốn mười năm thôi chứ không thể nào hơn được nữa. Mỉm cười tôi hỏi tiếp:
-Thế đã đủ mười sáu chưa đấy? Nhìn cái mặt non thế này!
-Ha ha! Anh tưởng em trẻ vào đây nhầm chứ gì. Không có chuyện đó đâu nha, tính đến hôm nay em gần mười bảy rồi đấy nhé. Cần em cho xem chứng minh thư không này!
Nói xong côbé rút ngay cái chứng minh thư trong cái túi xách xinh xinh màu hồng nhạt rồi đưa tôi.
Tôi mỉm cười nói:
-Đưa anh thế này không sợ lộ danh tính à?
-Lộ thì cũng có sao, anh biết nhà em nhưng chắc chẳng bao giờ thèm để ý. Hơn nữa có phải ai em cũng đi thế này đâu, mà sếp anh gọi em mới đi đấy chứ, nói chung không bao giờ mà sợ lộ cả.
Tôi bây giờ mới nhìn kĩ cái chứng minh thư. Họ tên cũng khá là đẹp “Đào Diễm My” sinh năm chín bảy. Tôi nghĩ bây giờ đã là mười bảy rồi. Nhìn cái mặt công nhận là quá xinh. Tôi đưa cái chứng minh cho My rồi nói:
-Ờ! Anh tin rồi nhưng anh không nghĩ em trẻ thế này đâu!
-Bình thường mà, em còn có nhiều bạn trẻ hơn nữa cơ!
-Trẻ thế này có biết đường phục vụ anh không đấy?
-Anh cứ làm thì biết, hơi bị chuyên nghiệp đấy nghe chưa!
Tôi cười hì hì ra giường thì em đó cũng để cái túi xách xuống rồi nhoẻn miệng cười vào trong nhà tắm rồi khẽ nói vọng ra:
-Em tắm cái đã nhé!
-Ừ! Tắm đi cho mát rồi ra phục vụ anh nào.

Tôi nằm vểnh râu chờ đợi. Nói là vểnh râu nhưng cũng có đếch sợi nào đâu, chỉ nói vạy thôi. Mười phút trôi qua thì cô em gái xinh xắn quấn cái khăn tắm màu hồng quanh người cũng bước ra.

Mái tóc màu hạt dẻ búi cao lên khiến cái cổ thon dài trắng nõn. Lớp phấn mỏng đã được rửa sạch rồi. Trông My lúc này không có một vẻ gì là một em gái chuyên làm cave cả, nhìn My như một thiếu nữ thánh thiện vậy.
Đôi môi đỏ mọng, lông mày mảnh và đôi my cong vút cùng cái mũi dọc dừa khiến My như là hotteen vẫn thường thi trên mấy cái cuộc thi trên mạng vậy.

Nhìn tôi My mỉm cười khẽ để lộ ra cái răng khểnh rồi nói:
-Nhìn em chằm chằm vậy? Em xinh lắm à?
-Quá xinh là đằng khác hì hì! Ngồi xuống đây anh xem nào.
My nhanh chóng mà ngồi xuống cạnh tôi, mùi nước hoa thơm nồng sực nức ùa vào mũi.