Bảo Mẫu Bí Ẩn – Seri Truyện 18+ Mới Nhất 2020 ( Update Chương 46)

Chương 23 : Thánh Kiếm

” Đừng gọi mình…đừng gọi mình!” Hoàng cầu trời khấn đất rồi thở phào nhẹ nhõm khi gã đàn ông kia chỉ tay chọn người ngay bên cạnh cậu.

Nhưng chợt gã đàn ông vest trắng vung tay lên ra hiệu tất cả chú ý đến hắn rồi nói : ” Bên ngoài có một người chưa bị tẩy não, đem nó vào đây.”

Hoàng nghe vậy mà lạnh cả sống lưng, tên này có thể ngồi một chỗ mà biết được có người chưa bị tẩy não ở bên ngoài trong khi cậu và Hà Trang cũng không bị tẩy não nhưng hắn lại không phát hiện dù khoảng cách là tương đối gần. Điều này cho thấy hai khả năng có thể xảy ra một là gã biết rõ và vờ như không phát hiện hai là có thứ gì đó ngăn cản gã đàn ông không phát hiện ra Hoàng và Hà Trang không bị tẩy não.

Nhưng thứ gì mới được!

Hoàng nhìn xuống Vòng Tay Thánh Tích đang đeo trên cổ tay mình không khỏi suy nghĩ liệu nhờ nó mà cậu không chịu sự tẩy não của gã đàn ông kia không, nếu đúng là vậy thì chắc Hà Trang cũng có một món bảo vật tương tự thì mới thoát khỏi tẩy não, nói vậy Hà Trang cũng là chủ nhân của một trong mười hai thánh vật sao?

Trong khoảng thời gian đó thì mọi người theo sự điều khiển của gã đàn ông kia đã kéo nhau ra ngoài vây bắt người chưa bị tẩy não, Hà Trang và Hoàng cũng nhanh chóng rời đi vì đây là cơ hội tốt để tẩu thoát. Vừa ra khỏi nhà thể chất thì Hoàng thấy ngay cô giáo chủ nhiệm xinh đẹp góa chồng Thùy Dương đang chạy tới từ phía ngược lại, mặt cô lúc đầu khá tươi nhưng sau đó thấy tất cả học sinh bán khỏa thân đều chạy ào ào về phía mình thì đã khựng lại vài giây suy nghĩ rồi quay đầu bỏ chạy.

Biết mục tiêu là Thùy Dương, Hoàng đành phải chạy vượt lên để bắt kịp với nàng.

Thùy Dương vừa chạy vừa ngoảnh đầu lại thấy Hoàng đang tăng tốc vượt lên đuổi theo mình, nàng không biết cậu có bị như đám học sinh còn lại hay không cho đến khi Hoàng lên tiếng xác nhận.

” Mọi chuyện là sao vậy Hoàng?” Thùy Dương thắc mắc.

” Mau trốn trước đã cô!” Hoàng nói sau đó phóng lên bế phốc Thùy Dương lên tay rồi chạy một mạch leo cầu thang lên tầng 3 sau đó rẽ vào phòng vệ sinh nữ, trong vệ sinh trường học thì có một dãy bồn cầu được ngăn ra từng phần, Hoàng chọn đại một cánh cửa rồi bế Thùy Dương vào trong sau đó khóa trái cả hai cùng ngồi im lặng, sau đó cậu mới nhớ ra còn Hà Trang chưa theo kịp.

Bỗng THÌNH! một tiếng, sau đó có tiếng khóa trái cửa ở ngăn bên cạnh rồi một tiếng đập kèm theo câu nói tức giận : ” Cậu được lắm!”

Cậu nói của Hà Trang mang ý rằng trách Hoàng bứng cô giáo lo chạy một mình không đoái hoài gì đến nàng, Hoàng cũng hiểu nhưng khi biết nàng tới đây được an toàn thì thở phào nhẹ nhõm. Thùy Dương vẫn đang được Hoàng bế trên tay, mặt nàng đỏ lên rồi vùng vẫy nhẹ muốn xuống vì sợ Hoàng mỏi tay và giữa hai cô trò thì việc này không được phải lẽ cho lắm tuy nhiên Hoàng nhất quyết không buông rồi còn suỵt khẽ : ” Cô đừng động đậy.”

” Được rồi, mọi chuyện là sao vậy?” Thùy Dương cũng từ bỏ ý định xuống khỏi tay Hoàng, nàng hỏi.

Hoàng không biết giải thích sao cho phải : ” Có một tên biến thái tẩy não tất cả học sinh…à không trừ hai bọn em vì bọn em không phải học sinh….à bọn em đúng là học sinh nhưng là trường hợp đặc biệt….”

” Một người đàn ông mặc vest trắng đứng đầu một tổ chức bí mật chuyên nghiên cứu về sinh vật kì lạ…Bọn họ phát hiện ra một loài sâu ăn não kí sinh có thể kiểm soát cơ thể của vật chủ, tổ chức kia đã tìm ra cách khống chế loài sâu kí sinh kia để biến những vật chủ bị chúng kí sinh trở thành công cụ thống trị thế giới.” Hà Trang thấy Hoàng diễn giải không đâu vào đâu bèn căt ngang khiến cậu cứng họng.

Thùy Dương bản thân là cô giáo, có khiến thức về sinh học và cũng hay tìm hiểu về sinh vật sống nhưng chưa từng nghe qua có loài sâu như vậy, tuy nhiên với tình hình hiện tại của học sinh toàn trường thì thật đáng lo ngại.

” Cô vừa báo cảnh sát rồi, chắc bọn họ đang trên đường tới.”

” Vậy thì tốt, chờ họ tới chúng ta sẽ xông ra ngoài.” Hoàng dãn cơ mặt ra bớt căng thẳng nói.

” Chạy đi đâu?”

Giọng nói khiến cả Hoàng, Thùy Dương và Hà Trang đều lạnh sống lưng bởi vì nó phát ra từ bên ngoài. Người đàn ông vest trắng đứng ngoài cửa, xung quanh hắn là tất cả học sinh bị tẩy não đứng bao vây lấy cửa phòng vệ sinh nữ, thầy hiệu trưởng vừa đứng vừa sục cặc miệng không ngừng hô : ” Địt…Địt!”

” Bị phát hiện rồi!” Hoàng nghiến răng.

Rầm!

Người đàn ông đạp đổ cửa phòng vệ sinh rồi hất hàm ra hiệu cho thầy hiệu trưởng vào bắt người, thầy hiệu trưởng vừa sục cặc vừa tiến vào với vẻ mặt dê cụ quát to : ” Mày không thoát được đâu con trai tu bi không tình yêu.”

Rồi thầy hiệu trưởng định đạp cửa để lôi đầu Hoàng ra thì Hoàng đã ra tay trước đạp cửa khiến cách cửa đập vào mặt thầy hiệu trưởng rồi văng sang một bên trong khi vẫn đang bế Thùy Dương trên tay, Thùy Dương sợ quá vòng tay ôm chặt cổ Hoàng.

Hà Trang cũng từ bên cạnh đạp cửa văng ra rồi nàng như một tia chớp phá thủng tường xuyên qua phòng vệ sinh nam ở bên cạnh rồi gọi Hoàng chạy theo, Hoàng vừa chạy theo vừa thốt lên khi thấy Hà Trang đá thủng tường : ” Mạnh dữ!”

” Đuổi theo!” Người đàn ông ra lệnh cho đám học sinh bị tẩy não đuổi theo nhóm Hoàng.

Nhóm học sinh như được buff thêm sức mạnh sau khi bị tẩy não, nhiều đứa còn bò như nhện trên trần nhà để đuổi theo con mồi.

Hà Trang dẫn đầu, Hoàng bế theo Thùy Dương chạy phía sau còn đám học sinh đuổi theo phía sau như một bầy zombie khát máu vậy, Thùy Dương vừa run cầm cập vì sợ vừa nói : ” Làm sao bây giờ!”

” Tự cứu mình chứ sao.” Hoàng nói sau đó phanh gấp xoay người đá vêu mồm một nam sinh đang nhảy bổ tới, sau đó lại co cẳng chạy tiếp.

Hà Trang chạy phía trước là người dẫn đường, nàng dẫn cả ba chạy xuyên hành lang rồi ra sân sau đó tiến thẳng tới cổng trường nhưng lúc này cổng trường đã bị chặn lại bởi hai nhân viên y tế lúc đầu Thùy Dương gặp, một trong hai người đó cầm trên tay một chiếc hộp sắt rồi mở ra, hàng trăm con sâu kì lạ lao ra bò như điên về phía nhóm Hoàng đang tiến tới, phía sau lưng thì nhóm học sinh bị tẩy não cũng đã ùa ra bao vây khắp các hướng.

Đường cùng, Hà Trang thấy đám bọ kia thì biết ngay chính là lũ bọ mà tổ chức thần bí kia dùng để tẩy não người nên cực kì đề phòng. Nàng rút cây bút chì trong túi áo ra rồi bấm vào phần cục tẩy ở đuôi bút, giống như robot biến hình vậy chiếc bút chì biến thành một thanh kiếm châu âu thời trung cổ cực sắc bén rồi Hà Trang cầm lấy chuôi kiếm chém ngang một đường cắt đứt đôi vài con bọ đang lao tới.

Hoàng há hốc mồm, hóa ra Hà Trang lại có sức chiến đấu không phải dạng vừa, nếu nàng không phải là chủ nhân của Thánh Vật giống như cậu thì chắc chắn là một Bảo Mẫu. Hà Trang sau khi chém chết vài con sâu kia thì phía ngược lại có vài học sinh đang đuổi theo Hoàng bỗng gục xuống bất tỉnh.

Nhìn ra việc cần làm, Hà Trang nhắc nhở Hoàng : ” Giết sạch lũ sâu bọ đi, mọi người sẽ thoát khỏi tẩy não.”

” Hiểu.” Hoàng gật đầu rồi tiện chân đạp chết một con sâu đang nhe răng về phía mình.

Thùy Dương thấy xung quanh toàn là sâu kinh dị thì sợ xanh mặt co rúm người bám chặt lấy Hoàng như sợ cậu trong lúc hoảng sẽ ném nàng đi vậy.

” Đừng sợ…có em ở đây rồi.” Hoàng vừa an ủi Thùy Dương vừa đạp chết thêm được mấy con sâu nữa.

Người đàn ông vest trắng kia thấy Hà Trang và Hoàng thể hiện ra sức mạnh vật lý vượt trội so với người bình thường thì khá kinh ngạc, là người đứng đầu của một tổ chức nghiên cứu sinh vật kì lạ thì hắn rất hứng thú với những đối tượng như Hoàng và Hà Trang nên đã ra lệnh cho tôi tớ chỉ được phép bắt sống.

Hà Trang đã chém chết vô số sâu bọ, người vest trắng liền lao đến với tốc độ kinh hoàng rồi chụp lấy lưỡi kiếm trên tay Hà Trang ném sang một bên sau đó đánh nàng ngã ra đất. Hà Trang lùi lại cả chục mét rồi nhặt lại thanh kiếm lao lên chém như vũ bão về phía người đàn ông kia, mỗi cú chém của nàng đều bị cản lại bởi đầu ngón tay.

” Nhìn mày là biết không phải người thường rồi…là Thiên Thần Sa Ngã hay là Ác Quỷ?” Người đàn ông hỏi.

Hà Trang không trả lời, nàng tiếp tục chém tới mặc dù biết không thể gây thương tổn cho người này nhưng nàng vẫn làm vậy để câu giờ. Hoàng vừa đạp chết thêm một con sâu nữa thì bị hai con khác bám vào người liền quẳng Thùy Dương sang một bên để gỡ hai con sâu kia xuống. Sau đó cậu dùng những gì mà Linh đã dạy cho mình để biến ra một con dao nhỏ mang kí hiệu nửa cánh dơi nửa cánh chim định chém vào những học sinh bị tẩy não đang điên cuồng lao đến kia nhưng chợt nhận ra đó đều là người vô tội, nhưng nếu không ra tay thì cả cậu và Thùy Dương sẽ bị bọn họ đè chết.

” Cậu bé tử tế…chị đến đây.” Một giọng nói phát ra từ trên cao, Hoàng biết số mình tuy có hơi nhọ nhưng đến lúc cấp bách thì hên như chó liền mừng rỡ.

Một người mang đôi cách đen lớn tiếp đất kèm theo một luồng gió cực mạnh đánh bay tất cả lũ sâu lên cao.

Xoẹt!

Vô vàn đường kiếm chém ra cùng một lúc kiếm lũ sâu kia chỉ biết kêu gào sau đó thì nát vụn thành từng mảnh nhỏ, sau đó còn lướt đến sau lưng người đàn ông kia đánh một phát khiến hắn bất tỉnh gục xuống đất. Người này sau khi ra tay giải quyết mọi thứ trong vòng vài giây thì hạ cánh xuống chỗ Hoàng đang đứng, Hoàng xịt máu mũi vội vã lau đi miệng cười nói : ” Chị Ánh Tuyết! Sao chị lại đến đây!”

Ánh Tuyết đẹp như một nữ thần trong bộ váy dạ hội xẻ tà cực kì sexy, hai vai có giáp hai tay cầm hai thanh kiếm, sau lưng là đôi cánh lớn đen ma mị, ánh mắt nàng lạnh lùng sát phạt sau khi ra tay nhanh gọn lẹ nhưng khi Hoàng hỏi thì nét tươi cười trên gương mặt lộ ra, nàng cất kiếm đi nói : ” Từ ngày đó tới giờ chị được phân công âm thầm bảo vệ em, chỉ khi nào thực sự cần thiết thì mới lộ diện.”

” Chị Linh thế nào rồi?” Hoàng hỏi ngay vào vấn đề cậu thực sự quan tâm, từ ngày đó đến nay cậu không biết làm thế nào để liên lạc với hội Hắc Thiên Đường để hỏi về tình hình của Linh.

Thấy Hoàng vừa gặp đã hỏi tới Linh, Ánh Tuyết thở dài : ” Xem ra em vẫn còn rất quan tâm đến Linh nhỉ? cô ấy vẫn suy yếu như lần cuối hai người gặp nhau.”

” Vậy sao?” Hoàng cúi mặt, cảm xúc khó tả.

Tiếng xe cảnh sát đến bao vây lấy khu vực trường học, họ chỉ hai nhân viên y tế và một tên đàn ông mặc vest trắng bị trói mặt mũi bầm dập ngồi ở cổng trường bên cạnh còn có một chiếc hộp sắt bên trong toàn là bọ kinh dị, bảo vệ bị vỡ mồm rụng răng, học sinh thì thi nhau la hét rồi đi tìm áo mặc lại, cảnh sát lấy lời khai từ hai người đó là bảo vệ và cô giáo Thùy Dương và bắt giữ ba người kia về để điều tra. Hôm đó trường đóng cửa sớm và học sinh được ra về.

Hoàng và Hà Trang được Ánh Tuyết đưa đến nhà của nàng, là một căn chung cư khá sang trọng.

” Hai đứa ngồi chơi nhé chị đi tắm!” Ánh Tuyết quyến rũ nói sau đó đi vào trong nhà tắm khiến Hoàng nhìn vẹo cả cổ.

” Hừm!” Hà Trang ho khẽ nhắc nhở khiến Hoàng cười trừ ngồi đứng đắn trở lại, cả hai bỗng dưng không ai nói với ai câu gì, lý do bởi không ai biết bắt đầu câu chuyện từ đâu. Hoàng là người mở lời trước : ” Vậy cậu là Bảo Mẫu à?”

Hà Trang đáp có phần hơi dụt dè : ” Không…mình cũng giống cậu, là chủ của Thánh Vật.”

” Vậy sao?” Hoàng không quá bất ngờ, chỉ có điều đó mới lí giải được khả năng chiến đấu cùng sức mạnh phi thường của nàng.

” Nói như vậy chắc cậu biết mình là chủ Thánh Vật từ lâu rồi, Thánh vật của cậu đâu cho mình xem.” Hoàng muốn xem hàng nóng của Hà Trang.

” Cũng được!” Hà Trang gật đầu lấy cây bút chì trong túi áo ra rồi bấm vào phần đuôi bút, cây bút biến thành thanh kiếm như lúc ở trường Hoàng từng thấy qua.

” Đây là Thánh Vật của mình – Thánh Kiếm!”